About

Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

Francisco Tarrega - Khúc hoài niệm Alhambra

              Francisco de Asís Tárrega y Eixea, thường gọi tắt là Francisco Tárrega, sinh ngày 21 tháng 11 năm 1852 - là một nhà soạn nhạc, một tay chơi đàn guitar nổi tiếng người Tây Ban Nha. Ông được xem như là người đặt nền móng cho vị trí của cây đàn guitar là nhạc cụ dành cho độc tấu. Ngoài các bản nhạc do ông sáng tác cho đàn guitar ông còn chuyển soạn một số tác phẩm của các nhà soạn nhạc khác sang trình tấu với đàn guitar.
          
          Francisco Tárrega sinh tại Villarreal, xứ Castellón, Tây Ban Nha. Cha ông là Francisco Tárrega Tirado, một nhân viên nhà hát; mẹ ông là Antonia Eixea, mất khi ông còn nhỏ.
          Thuở nhỏ Tárrega có lần bị té vào kênh dẫn nước, tai nạn này làm ông giảm thị lực rất nhiều. Có lẽ một phần do việc này mà ông được gia đình khuyến khích và cho đi học nhạc và hai người thầy nhạc đầu tiên của ông là Eugeni Ruiz và Manuel Gonzalez đều bị mù.

          Tháng 1 năm 1906 ông bị bại liệt nửa người bên phải, không bao giờ ông hồi phục hoàn toàn nhưng vẫn còn tiếp tục lên sân khấu được.
         Ông đã hoàn thành tác phẩm cuối cùng Oremus vào 2 tháng 12 năm 1909. Ông mất tại Barcelona 13 ngày sau đó, vào ngày 15 tháng 12 năm 1909, hưởng thọ 57 tuổi.

         Về sáng tác thì Tárrega là một người theo trường phái bảo thủ, ông chỉ theo xu hướng của thời đại (nửa sau thế kỉ 19) chứ không phải là một nhà cách tân, không có đột phá về phong cách.
         Về sử dụng nhạc cụ guitar ông được mệnh danh là "Sarasate của guitar".
Francisco Tárrega đã đặt nền móng cho guitar cổ điển thế kỉ 20, đã đưa vào guitar cổ điển các kĩ thuật trước đây chưa từng có và vẫn được dùng đến ngày nay, chẳng hạn ông sử dụng cả ngón đeo nhẫn để gảy đàn trong khi trước đó người ta chỉ dùng ngón cái, ngón trỏ và ngón giữa, kĩ thuật reo dây (tremolo) dành cho guitar cổ điển là phát minh của ông: dùng các ngón trỏ, giữa, đeo nhẫn gảy liên tục vào cùng một dây tạo nên cảm giác tiếng đàn ngân nga không dứt, một ví dụ điển hình cho kĩ thuật này chính là Recuerdos de la Alhambra lừng danh.
          Tác phẩm này được Narciso Yepes (1927-1997), là nghệ sĩ guitar người Tây Ban Nha, trình tấu bằng cây guitar 10 dây với kỹ thuật biểu diễn tuyệt hảo.

Estas Tonne - Nghệ sĩ của đường phố

         On the Path of Truth I have been falling and falling, standing up again and again and keep on walking.
         And I keep on walking this magnificent walk of remembrance called Love.
                                                                                           Estas Tonne.
          "Trên con đường của chân lý, tôi đã gục ngã và gục ngã, đã đứng dậy rồi đứng dậy và tiếp tục bước đi.
          Và tôi vẫn tiếp tục bước đi trong hành trình tuyệt vời của ký ức được gọi là TìnhYêu"

          Estas Tonne là một nghệ sĩ guitar người Nga gốc Do Thái, được cho là người hát rong hiện đại.
         Anh hiện là một trong những nhạc công guitar bậc thầy, với khả năng kết hơp âm nhạc cổ điển và hiện đại trong cách biểu diễn của mình. Phong cách trình diễn của Éstas hiện được xem là một hiện tượng độc đáo của làng guitar thề giới. Tiếng đàn của Éstas mang tính chất thiền trong âm thanh.   
        Theo Estas, tiếng đàn của anh không chỉ đơn thuần là âm nhạc và còn là cảm xúc của âm thanh trong lúc biểu diễn. Chính vì vậy, có thể nói, mỗi buổi trình diễn guitar của Éstas luôn là duy nhất và không bao giờ lập lại.

        Các bạn hãy xem một buổi trình diễn của Estas Tonne với nhạc phẩm "The song of the Golden Dragon"

Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016

Yanni - Renegade

         Yanni tên là Yiànnis Hryssomàllis sinh ngày 14 tháng 11 năm 1954, tại Kalamata, Hy Lạp, là một nghệ sĩ piano tự học, nghệ sĩ organ keyboard, và là nhạc sĩ sáng tác.
         Vào tháng Ba năm 1997, Yanni trở thành một trong số ít những nghệ sĩ Tây phương được phép trình diễn và ghi hình tại đền Taj Mahal ở Ấn Độ. Ít lâu sau ông cũng đã trình diễn tại Tử Cấm Thành, Trung Quốc. Tổng hợp từ hai buổi trình diễn này, ông đã phát hành album liveshow thứ hai, Tribute vào năm 1997. Armen Anassian, nhạc trưởng buổi trình của Yanni tại London năm 1996, đã thừa nhận rằng ông hoàn toàn nghi ngại với những ý định của Yanni khi trình diễn tại đền Taj Mahal và Tử Cấm Thành nằm trong dự án Tribute: "Thành thực mà nói, chỉ vài năm trước đây khi Yanni đề cập đến chuyện này, ý tưởng của ông thật tuyệt vời. Lúc đó bản thân tôi cũng đầy nghi hoặc, điều này cũng dễ hiểu. Nhưng sự thật là nó đã diễn ra. Chúng tôi đã làm được". Anassian mô tả Yanni là một người "rất lạc quan" và "không gì có thể cản trở ông". Quan điểm đó cũng dễ dàng nhận ra trong các tác phẩm của ông. "Bản thân tôi nghĩ nó không phải là mục tiêu. Yanni luôn chân thành với cảm xúc của mình. Và dòng nhạc của ông vẫn luôn đến từ trái tim. Ông sáng tác rất thoải mái, âm nhạc cũng xuất phát từ điều đó. Những gì hay nhất của âm nhạc cũng được tạo ra. Đó chính là những gì mọi người muốn nghe". Hai đạo diễn ánh sáng Lee Rose và David "Gurn" Kaniski đã nhận được đề cử cho giải Emmy ở hạng mục "Chỉ đạo Ánh sáng xuất sắc nhất cho Phim truyện dài tập, Chương trình tạp kỹ, Chương trình truyền hình và những Sự kiện đặc biệt" cho cả hai chương trình Live at the Acropolis và Tribute.
           
        Các bạn hãy thưởng thức bản Renegade trong album Tribute được trình tấu trực tiếp tại Tử cấm thành Trung quốc
         Tribute mang đôi nét âm nhạc cổ Ấn Độ; nhà soạn nhạc Hi Lạp Yanni mô tả album này được ra đời để tỏ lòng kính trọng đối với hai công trình Taj và Tử Cấm Thành, cũng như đối với nhân dân hai nước Ấn Độ và Trung Quốc. Các bản nhạc của Yanni được trình diễn bởi dàn nhạc giao hưởng, các ca sĩ, nhóm bè, và nhiều nhạc cụ đa dạng bao gồm kèn ống Úc (didgeridoo), duduk, charango, và sáo trúc (bamboo saxophone).

Ode to joy - Ludwig van Beethoven.


         Giao hưởng số 9, tác phẩm cuối cùng của Beethoven, đặc biệt chương cuối “Ode to joy” được đánh giá là đỉnh cao của văn minh nhân loại và được chọn làm thông điệp hòa bình và thân ái mà loài người gửi vào vũ trụ.
         Bản giao hưởng này có lẽ là tác phẩm được biết đến nhiều nhất trong tất cả các tác phẩm của âm nhạc cổ điển châu Âu, và được xem là một trong những kiệt tác của Beethoven, được soạn khi ông bị điếc hoàn toàn.
          Ode to Joy (Khải hoàn ca) là một bài ode được nhà thơ và nhà sử học Friedrich Schiller viết vào năm 1785. Đến năm 1824, nó được Beethoven phổ nhạc trong chương thứ tư và cũng là chương cuối của bản giao hưởng số 9 của ông. Đến năm 1907, bản giao hưởng số 9 này được Henry van Dyke viết lời thánh ca và đặt tên là "Joyful, joyful, we adore Thee".
          Các nhà nghiên cứu về nhạc sử và cả lịch sử của bản Giao hưởng số 9 có ghi lại nỗi thôi thúc của Beethoven vào lúc cuối đời. Ông muốn trút hơi thở cuối cùng của mình vào nhạc.
          Hơi thở ấy là một khúc cuồng ca dữ dội, rồi lắng dịu thành lời ngợi ca thanh bình.

Kitaro - Matsuri (A story in concert)

Kitaro - Matsuri (A story in concert).
           Một bài nhạc hạy, không chỉ đơn thuần do tự thân nó là một tác phẩm hay mà còn ở cách các nghệ sĩ thể hiện nó ...từ cách bố trí nhạc cụ, cách phối khí, phối âm và nhất là phong thái, phong cách biển diễn của các nghệ sĩ.
          Mời các bạn theo dõi bài viết và xem Kitaro cùng dàn nhạc biểu diễn tác phẩm này.Quá hay ! (bài viết sau được trích từ Tuần Việt Nam - Pansy2047.wordpress.com)
         ..."Xuất hiện trước công chúng với mái tóc dài huyền bí và bộ áo choàng truyền thống, Kitaro như một ẩn sĩ hay một nhà hiền triết hơn là một nghệ sĩ. Nhưng âm nhạc của ông không bó hẹp trong những khuôn khổ của nền văn hóa nơi ông sinh ra mà còn đem tới khán giả nhiều cảm xúc và ấn tượng mạnh mẽ về những câu chuyện thấp thoáng đằng sau mỗi tác phẩm. Nhắc tới Kitaro, không thể bỏ qua Matsuri – bản hòa ca đất trời kỳ vĩ trong nhịp trống taiko hào sảng.

Bản Matsuri (Lễ hội) nằm trong album Kojiki (Cổ sự ký) của Kitaro kể về thời khai sinh lập địa, về câu chuyện giữa các vị thần linh để đem lại ánh sáng cho con người. Sự kết hợp hoàn hảo giữa chất truyền thống và hiện đại giúp Matsuri trở thành một trong những tác phẩm để đời và đặc trưng nhất của người nghệ sĩ tâm linh Kitaro.
            Matsuri là bản giao ca của trời đất, là bức họa kì vĩ được tô nét bằng giai điệu đầy cuốn hút. Như một lời ngợi ca cuộc sống, Matsuri khiến con người rung động. Bản hòa tấu trở thành vũ điệu của thiên nhiên và con người dưới ánh nắng chan hòa, rực rỡ. Kết thúc bằng tiếng hô mạnh mẽ, bản nhạc thổi thêm sức mạnh và khí thế để mỗi người tiếp tục theo đuổi những ước mơ, những khát khao trong đời. Với dáng vẻ của một đạo sĩ huyền bí, Kitaro hóa thân thành một vị nhạc trưởng thiên nhiên say sưa, đắm chìm với từng giai điệu và tiết tấu. Cả dàn nhạc đều háo hức tham gia không khí ngày hội của đất trời. Tiếng trống dồn dập, giục giã kèm theo tiếng hô hào sảng của Kitaro giống như từng đợt sóng trào dâng cùng âm thanh reo vui của những ngư dân trở về với khoang đầy ắp cá. Sau hồi trống dài khai hội và thúc giục thiên nhiên, lòng người bỗng rạo rực và hoan ca theo bản hòa tấu nhịp nhàng và sôi nổi. Kitaro lôi kéo thính giả bước vào buổi nhạc hội vĩ đại của vũ trụ, dẫn dắt họ say sưa khiêu vũ cùng cỏ cây, muông thú và cảm nhận được vẻ đẹp bất tận và sức sống đương trào dâng khắp mặt đất.
           Ta sững sờ trước ánh sáng rực rỡ đang trải dần và soi tỏ từng lá cây, ngọn cỏ; ta mải mê ngắm muôn hoa đang hé nụ đón nắng mai; ta nắm tay khiêu vũ cùng muôn loài trong tiếng chim ríu ran; ta chung tay cùng người lao động hăng say hái quả ngọt sau tháng ngày mệt mỏi đợi chờ,… Ánh nắng chan hòa, chiếu rọi và lan rộng khắp khung cảnh thiên nhiên rộng lớn. Ta cảm nhận được tất cả sinh khí căng tràn của trời đất qua bản hòa tấu đầy quyến rũ và bàn tay điệu nghệ của người nhạc trưởng nổi danh xứ Mặt trời mọc"

         NB : Kirato (tên thật: Takahashi Masanori) là nhà soạn nhạc, nghệ sĩ biểu diễn nhạc cụ nổi tiếng người Nhật Bản. Ông là nhạc sĩ tiêu biểu của nhạc New Age - dòng nhạc có giai điệu chậm rãi, được kết hợp giữa nhạc điện tử và các nhạc cụ cổ điển. Thể loại nhạc này mang màu sắc thần bí, thường gợi ra không gian thiên nhiên rộng lớn và đưa người nghe về với hành trình của tâm linh, truyền thuyết, lịch sử…
         Năm 1993, Kirato được chọn làm người soạn nhạc cho bộ phim kể về chiến tranh Việt Nam - Heaven & Earth - của đạo diễn Oliver Stone. Những bản nhạc xúc động trong bộ phim như Sau Dau Tree (cây Sầu Đâu), Trong Com (Trống Cơm) với chất Á đông đặc trưng đã gây xúc động mạnh mẽ cho người nghe. Kitaro từng giành giải Quả Cầu Vàng dành cho "Nhạc phim hay nhất" với những giai điệu trong Heaven & Earth.
         Năm 2000, Kirato giành giải Grammy cho "Album hay nhất ở thể loại nhạc New Age" với sản phẩm Thinking of You.